The book that is issued by Marsilio publishing house in 1966 within “P dịch - The book that is issued by Marsilio publishing house in 1966 within “P Việt làm thế nào để nói

The book that is issued by Marsilio

The book that is issued by Marsilio publishing house in 1966 within “Polis” book series directed by Paolo Ceccarelli – written by a young architect, Aldo Rossi (Milano 1934-97) who has already acquired a wide experience as critic in virtue of his ten-year lasting participation in Ernesto Nathan Rogers’ “Casabella” editorial staff, is not, as it could be paradoxically said, the worldwide success book, the one that has been read, contrasted, hated, loved, followed as the Gospel or pointed at it as the source of all evils in architecture, in the following decades.

The book has not changed, with the exception of few editing encumbrances added along with the different issues, but interest and passion as well arising from it ended with the distortion of the book proper aims, conceived by the author both as an in progress synthesis of an extremely fertile time period as far as researches and studies are concerned and a business card to gain access to a long and lucky university career carried out among Milan, Zurich and Venice.

It would be of no sense to point out such a difference between the original reasons of an essay and the way it has been welcomed by the architects community always looking for theoretical orientation, if such an essay weren’t, still today, one of the very few basic texts written from the inside of architectural culture and practice in the last forty-five years.

And this mainly because all the matters mentioned and partly developed by Rossi are still waiting for further consideration that the author himself deemed necessary by starting from the idea that his essay was nothing more than “a sketch of an established urban theory”.

For this reason we can consider this book in the same way as one of those unfinished works really beloved by the author who continuously comes back to it through his whole architect career with the knowledge that the subject of his research, in this case the city and more precisely the historical city, cannot be explained or simply represented by final considerations or acts nor interpreted through unchanging schemes.

Actually the city is intended as a work of art as well as a changeable substance and it is for this reason that the usual time parameters and the normal space definitions are inadequate to explain its global meaning.

In designing such a structure of city, Rossi takes back all the data found by all those geographers, anthropologists, economists or historians who have focused their attention on everything concerning the urban world but, at the same time, he is strongly determined to use every single datum according to a point of view deeply rooted within architecture culture.

Rossi’s essay does not deal with cities in general but, in particular, it deals with everything representing all that can be clearly seen, or the formal aspect of the city itself.

In this book the Author tries to investigate the life of urban shapes by taking it as the true specific phenomenon peculiarity, the only one able to explain its particular, synthetic nature, beyond any sort of social, economic and functional point of view and identified as essential though partial.

Rossi’s approach is, at the same time, extremely selective and widely inclusive.

As a matter of fact, he looks at the whole variety of reasons contributing to the definition of the phenomenon that is the object of the study, but, on the other hand he takes them into account mainly in terms of physical impact and with respect to this, he focuses on some events.

Such an approach is not intended to face the case of single city, but the case of the cities, or, that is better, “the soul of the cities”, to recall the title of the chapter devoted to this phenomenon in Der Untergang des Abendlandes (1918-22) by Oswald Spengler, published in Italy in 1957 and known to Rossi since the time of his working experience at “Casabella” editorial staff.

Maybe the highest value of L’architettura della città lies in its ability to look at things that are under everybody’s own nose with different eyes, by restoring the global dignity of a knowledge like the one the architects own, that is extremely constrained, as far as the years in which it is conceived are concerned, in a mainly professional domain.

The book is at the same time the essay of an academic and the design of an architect.

By standing firm on his point of view as an architect, he manages to make clear his own original contribution that in the following years would modify so much the world architecture culture attitudes and ways of being thus drawing the attention to the phenomenon of the city as an essential background of both architect knowledge and profession.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cuốn sách được phát hành bởi nhà xuất bản Marsilio năm 1966 trong loạt truyện "Polis" đạo diễn bởi Paolo Ceccarelli-viết bởi một kiến trúc trẻ Aldo Rossi (Milan năm 1934-97) những người đã có được một kinh nghiệm rộng như nhà phê bình 7,24 tham gia lâu dài 10 năm Ernesto Nathan Rogers "Casabella" biên tập viên, là không, vì nó có thể được cho biết, nghịch lý cuốn sách thành công trên toàn cầu, một trong đó đã được đọc, "tương phản, ghét, yêu thương, là kết quả là tin mừng hoặc chỉ ở đó như là nguồn gốc của tất cả các tệ nạn trong kiến trúc, trong những thập niên sau.Cuốn sách đã không thay đổi, ngoại trừ encumbrances vài chỉnh sửa được gửi cùng với các vấn đề khác nhau, nhưng quan tâm và niềm đam mê cũng phát sinh từ nó đã kết thúc với các biến dạng của các cuốn sách mục tiêu thích hợp, hình thành bởi tác giả là một trong tiến độ tổng hợp của một khoảng thời gian cực kỳ màu mỡ như xa như nghiên cứu và nghiên cứu có liên quan lẫn một thẻ kinh doanh để đạt được quyền truy cập vào một sự nghiệp lâu dài và may mắn đại học thực hiện trong số Milan, Zurich và Venice.Nó sẽ là không có ý nghĩa để chỉ ra một sự khác biệt giữa các lý do ban đầu của một bài luận và cách nó đã được chào đón bởi cộng đồng kiến trúc sư luôn luôn tìm kiếm lý thuyết định hướng, nếu một bài luận không, vẫn còn ngày nay, một trong các văn bản cơ bản rất ít văn bản từ bên trong của kiến trúc văn hóa và thực hành trong 45 năm qua.Và điều này chủ yếu là bởi vì tất cả các vấn đề được đề cập và một phần phát triển bởi Rossi vẫn còn chờ đợi để tiếp tục xem xét rằng tác giả tự coi là cần thiết bằng cách bắt đầu từ ý tưởng rằng bài tiểu luận là gì khác hơn là "một phác thảo của một lý thuyết được thành lập đô thị".Vì lý do này, chúng tôi có thể xem xét cuốn sách này trong cùng một cách như là một trong những tác phẩm chưa hoàn thành thực sự yêu quý của tác giả người liên tục trở lại để nó thông qua các kiến trúc sư toàn bộ sự nghiệp của mình với kiến thức rằng đối tượng của nghiên cứu của ông, trong trường hợp thành phố và chính xác hơn là thành phố lịch sử, không thể được giải thích hoặc chỉ đơn giản là đại diện bởi cuối cùng cân nhắc hoặc hành vi và cũng không giải thích thông qua chương trình không biến đổi.Trên thực tế thành phố được thiết kế như là một tác phẩm nghệ thuật cũng như một chất thay đổi và nó là vì lý do này mà các thông số thời gian thông thường và các định nghĩa space bình thường là không đủ để giải thích ý nghĩa toàn cầu của nó.Trong việc thiết kế một cấu trúc của thành phố, Rossi sẽ trở lại tất cả các dữ liệu tìm thấy bởi tất cả các nhà địa lý, nhà nhân loại học, nhà kinh tế hoặc các nhà sử học đã tập trung sự chú ý của họ trên tất cả mọi thứ liên quan đến thế giới đô thị nhưng cùng lúc đó, ông mạnh mẽ được xác định để sử dụng mỗi datum duy nhất theo một điểm của xem bắt rễ sâu trong nền văn hóa kiến trúc.Tiểu luận của Rossi không đối phó với các thành phố nói chung, nhưng đặc biệt, nó đề với tất cả những gì đại diện cho "tất cả những gì có thể được nhìn thấy rõ ràng, hoặc các khía cạnh chính thức của thành phố.Trong cuốn sách này tác giả cố gắng để điều tra cuộc sống đô thị hình dạng bằng cách tham gia nó như tính đặc thù thực hiện tượng cụ thể, người duy nhất có thể để giải thích của nó tự nhiên cụ thể, tổng hợp, ngoài bất kỳ loại của xã hội, kinh tế và chức năng điểm của xem và xác định là cần thiết mặc dù một phần.Cách tiếp cận của Rossi là, cùng một lúc, rất chọn lọc và rộng rãi bao gồm.Như một vấn đề của thực tế, ông nhìn vào toàn bộ nhiều lý do đóng góp vào định nghĩa của hiện tượng đó là đối tượng của nghiên cứu, Tuy nhiên, mặt khác, ông sẽ đưa họ vào tài khoản chủ yếu là trong điều khoản của các tác động vật lý và đối với điều này, ông tập trung vào một số sự kiện.Một cách tiếp cận như vậy không có ý định để đối mặt với trường hợp duy nhất thành phố, nhưng trường hợp của các thành phố, hoặc, đó là tốt hơn, "linh hồn của các thành phố", để nhớ lại tiêu đề của chương dành cho hiện tượng này trong Der Untergang des Abendlandes (1918-22) bởi Oswald Spengler, được xuất bản tại ý vào năm 1957 và được biết đến để Rossi kể từ thời kinh nghiệm làm việc của ông tại "Casabella" biên tập viên.Có lẽ giá trị cao nhất của kiến trúc của thành phố nằm trong khả năng của mình để nhìn vào những thứ đang tất cả mọi người của riêng mũi với đôi mắt khác nhau, bởi sự phục hồi nhân phẩm của một kiến thức toàn cầu như là một trong những kiến trúc sư của riêng, mà là rất hạn chế, như xa như những năm mà nó được hình thành có liên quan, chuyên nghiệp chủ yếu là miền.Cuốn sách này là cùng một lúc các bài luận của một học và thiết kế của một kiến trúc sư.Bởi công ty đứng trên quan điểm của mình như là một kiến trúc sư, ông quản lý để làm cho rõ ràng đóng góp ban đầu của riêng của ông rằng trong những năm sau đó sẽ thay đổi rất nhiều thế giới kiến trúc văn hóa Thái độ và cách của do đó bản vẽ sự chú ý đến hiện tượng của thành phố như là một nền tảng quan trọng của kiến trúc sư kiến thức và nghiệp vụ.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
The book that is issued by Marsilio publishing house in 1966 within “Polis” book series directed by Paolo Ceccarelli – written by a young architect, Aldo Rossi (Milano 1934-97) who has already acquired a wide experience as critic in virtue of his ten-year lasting participation in Ernesto Nathan Rogers’ “Casabella” editorial staff, is not, as it could be paradoxically said, the worldwide success book, the one that has been read, contrasted, hated, loved, followed as the Gospel or pointed at it as the source of all evils in architecture, in the following decades.

The book has not changed, with the exception of few editing encumbrances added along with the different issues, but interest and passion as well arising from it ended with the distortion of the book proper aims, conceived by the author both as an in progress synthesis of an extremely fertile time period as far as researches and studies are concerned and a business card to gain access to a long and lucky university career carried out among Milan, Zurich and Venice.

It would be of no sense to point out such a difference between the original reasons of an essay and the way it has been welcomed by the architects community always looking for theoretical orientation, if such an essay weren’t, still today, one of the very few basic texts written from the inside of architectural culture and practice in the last forty-five years.

And this mainly because all the matters mentioned and partly developed by Rossi are still waiting for further consideration that the author himself deemed necessary by starting from the idea that his essay was nothing more than “a sketch of an established urban theory”.

For this reason we can consider this book in the same way as one of those unfinished works really beloved by the author who continuously comes back to it through his whole architect career with the knowledge that the subject of his research, in this case the city and more precisely the historical city, cannot be explained or simply represented by final considerations or acts nor interpreted through unchanging schemes.

Actually the city is intended as a work of art as well as a changeable substance and it is for this reason that the usual time parameters and the normal space definitions are inadequate to explain its global meaning.

In designing such a structure of city, Rossi takes back all the data found by all those geographers, anthropologists, economists or historians who have focused their attention on everything concerning the urban world but, at the same time, he is strongly determined to use every single datum according to a point of view deeply rooted within architecture culture.

Rossi’s essay does not deal with cities in general but, in particular, it deals with everything representing all that can be clearly seen, or the formal aspect of the city itself.

In this book the Author tries to investigate the life of urban shapes by taking it as the true specific phenomenon peculiarity, the only one able to explain its particular, synthetic nature, beyond any sort of social, economic and functional point of view and identified as essential though partial.

Rossi’s approach is, at the same time, extremely selective and widely inclusive.

As a matter of fact, he looks at the whole variety of reasons contributing to the definition of the phenomenon that is the object of the study, but, on the other hand he takes them into account mainly in terms of physical impact and with respect to this, he focuses on some events.

Such an approach is not intended to face the case of single city, but the case of the cities, or, that is better, “the soul of the cities”, to recall the title of the chapter devoted to this phenomenon in Der Untergang des Abendlandes (1918-22) by Oswald Spengler, published in Italy in 1957 and known to Rossi since the time of his working experience at “Casabella” editorial staff.

Maybe the highest value of L’architettura della città lies in its ability to look at things that are under everybody’s own nose with different eyes, by restoring the global dignity of a knowledge like the one the architects own, that is extremely constrained, as far as the years in which it is conceived are concerned, in a mainly professional domain.

The book is at the same time the essay of an academic and the design of an architect.

By standing firm on his point of view as an architect, he manages to make clear his own original contribution that in the following years would modify so much the world architecture culture attitudes and ways of being thus drawing the attention to the phenomenon of the city as an essential background of both architect knowledge and profession.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: